Mắt nhắm mắt mở nghe mưa ầm ầm trên mái nhà. Ừ, mà ai kêu nằm ngủ sát mái nhà chi. Lúc thức dậy trời vẫn âm u, tưởng là hôm nay lại tiếp tục có một ngày không nắng. Nhưng nhớ là hôm trước người ta dự báo là hôm nay trời nắng mà.
Chạy được một đoạn thì cái xe tắt máy, bực mình. Cũng may là gần chỗ tiệm sửa xe. Tưởng gì, chỉ thổi cái bugi thì nó chạy rồi. Cũng may là không trễ họp.
Suốt buổi sáng chỉ họp rồi họp, thiếu ăn sáng về nhiều phương diện. Cũng may là trưa cũng tranh thủ gặp ntk một chút. Không biết từ bao giờ mình lại cứ mở máy lên là mong thấy một cái tên đó sáng lên?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét