Cả ngày hôm nay cái mạng cứ chập chờn, bực mình và đã mất hơn một buổi làm phiền ít nhất 5 người mới giải quyết được. Cái cục bực mình cuối cùng cũng được ném ra ngoài.
Còn cái chong chóng của Laptop thì chưa xử lý được, vậy là coi như vỡ kế hoạch. Nhất định mai phải làm xong mới được. Mà ngộ, cái laptop của mình kể cả khi chong chóng không quay mà nó vẫn chạy được cả tiếng đồng hồ. Kể ra cũng xịn, mặt dù nguy hiểm :)
Cả ngày họp, không nói chuyện với ntk và nhiều người. Công việc lại đầy đầu và có nguy cơ phải làm đêm nữa rồi.
Cái status "nhìn màu hoa ngỡ như em cười lúc mình vừa gặp nhau" làm bà con sốc. Cũng vui. Nhưng quả là dạo này hay mượn lời bài hát nhỉ. Lại nhìn thấy dòng nhật ký của ntk, tìm đâu đó thấp thoáng hình ảnh của mình, thầm cảm ơn đời đã đem đến cho mình chút quan tâm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét