27 tháng 5, 2009

Những cuộc chia tay


Gần đây gặp lại vài người bạn. Một số họ thì bắt đầu với một gia đình mới với tất cả mong ước về một tương lai hạnh phúc và tốt đẹp. Có thể họ đã quá cái tuổi để chỉ yêu đương vì nữa đời hương phấn chắc cũng đem đến cho họ đủ hương vị đắng cay của cuộc sống, nhưng có lẽ những thay đổi lần này của họ có sự suy tính chắc chắn hơn để họ có thể sẵn sàng đối diện với những gì sắp tới.
Một số họ thì đã phải nói lời chia tay với cái hạnh phúc bé nhỏ mà vài năm trước nó được bắt đầu và vun đắp bởi tình yêu cháy bỏng. Xem ra tình yêu không phải là tất cả để giữ hai người mãi mãi bên nhau. Có một thứ gì đó tiềm ẩn bên trong hoặc đâu đó chung quanh cái mà người ta gọi là tình yêu đó để đến lúc thích hợp thì phá hủy nó đi.
Cuộc đời là những thay đổi. Dù tốt, dù xấu thì những thay đổi cứ diễn ra. Những lời thương tiếng nhớ, những câu hẹn câu thề xem ra cũng chỉ là những vật trang trí cho những bắt đầu. Và cũng như những vật trang trí khác, chúng sẽ không được còn mãi với thời gian, với những sóng gió trong cuộc đời này.

20 tháng 5, 2009

Nhãn hiệu của tiền

Trong cái hoàn cảnh mà thiên hạ khắp thế gian này xúm nhau gọi là "khủng hoảng tài chính toàn cầu" hay "suy thoái kinh tế toàn cầu" thì xem ra nó chẳng phải giống như nguời ta tưởng. Khi tình hình ngày càng tồi tệ hơn, hàng tỷ người phải đối mặt với nguy cơ mất việc, thâm hụt ch tiêu và đói kém thì mới phát hiện ra có không ít kẻ lắm của nhiều tiền. Những kẻ đó bán chứng khoán đẩy những giá trị cổ phiếu xuống tận đáy, đẩy những công ty vào con đuờng phá sản và đẩy người làm công ăn lương vào đói rách. Họ mua vàng, đẩy giá vàng lên cao hơn cần thiết để rồi đẩy những người có nhu cầu một chút xíu cho trang sức (cái giá trị sử dụng thực sử của vàng) hay cho nghi thức (là một thứ giá trị sử dụng do con quy uớc nhau dựng nên) vào bế tắt.
Người ta vẫn nói với nhau rằng "tôi quý trọng tình nghĩa hơn là tiền bạc". Vậy mà rồi nếu không có tiền bạc thì tự nhiên cái mà người ta gọi là "tình nghĩa" cũng tan biến. Khi nhờ vả ai đó về tiền bạc thì người ta bảo "chỗ tình nghĩa", khi muốn huỵch nợ ai đó người ta bảo "chẳng lẽ tình nghĩa tao với mày...", khi đến thăm ai biếu tặng cho nguười ta cái gì thì được khen là "có nghĩa có tình", khi không thể đủ ngân sách để thể hiện với ai đó mình quen biế thì bị bảo là "vô tình vô nghĩa", khi không mua cho nguời yêu cái thứ mà nàng/chàng muốn tặng thì bị bảo là "anh/em hổng thương em/anh". Khi một nguời làm ra nhiều tiền thì bảo "ông ấy/cô ấy giỏi quá" còn nếu họ không làm được thế thì bảo "nó thiệt bất tài vô dụng"....
Tiền chẳng qua là một thứ mà nguời ta tạo ra để quy đổi giá trị sử dụng của những hàng hoá phụ vụ cho con người. Thấy đuợc tính hiệu quả của nó nên sau này người ta quy đổi thành giá trị sử dụng của mọi thứ, từ những cái hữu hình cho đến cái vô hình. Những thứ mà người ta gọi là "tình", "nghĩa", "lễ".... cuối cùng cũng chỉ là những cái nhãn hiệu khác nhau của tiền.

17 tháng 5, 2009

Công phu

Sau hai tuần lễ chịu khó mài mò từng con chữ, từng hình ảnh và từng sự kiện thì cuối cùng câu chuyện "Như một thói quen" cũng đã xong. Chưa biết người đọc sẽ đón nhận nó theo cách nào nhưng mà người viết cũng đã cố gắng lắm rồi.