30 tháng 1, 2008

Một năm - được và mất


Hôm nay đọc nhật ký của bé Thư mới sực nhớ là đến ngày đưa ông Táo về trời. Vậy là một năm trôi qua, cái Tết lại đến nữa rồi. Không biết ông Táo phụ trách tôi sẽ tấu những gì, thôi thì tự gửi tóm tắt báo cáo cho ông để mà ông lận lưng mang về trển.
Thưa ông Táo,
Có lẽ để cho không khí thoải mái chút, tôi xin nói lên những cái được của tôi trong năm qua:
1. Một năm học hành suông sẻ, dù có lúc cũng hú hồn như mà đã không bao giờ phải thi 2 lần một môn cả.
2. Cái dự án mà tôi đeo đuổi trong những năm 2003-2004 đến nay cũng có quyết định đầu tư của Hội đồng. Không đóng góp gì to lớn nhưng mà một nữa của cái dự án đó là công phu của tôi.
3. Sau 5 năm cống hiến, được công ty cho thêm một cái gọi là "phụ cấp thâm niên".
4. Sau nhiều lần chạy tới thụt lui, cuối cùng cũng làm cho ông bố được hàm răng để ăn uống cho thoải mái hơn. Dù là đến giờ bố còn chưa quen, nhưng hy vọng sẽ ổn.
5. Sau nhiều lượt thăng trầm, cuối cùng thì nói chung đã đạt chỉ tiêu là không để mắc nợ mặc dù cái túi hiện giờ đang ốm yếu lắm.
6. Sau nhiều lần đổi tới dời lui, cái đầu mình đã hết ốm và chắc là đem lại niềm vui cho một người bạn lớn.
7. Sau khi bị nhắc nhở nhiều lần, cái bứơư giáp cuối cùng cũng gần như hết hẳn.
8. Dù khó khăn nhiều nhưng cuối cùng cũng giúp thằng nhỏ có cái xe chạy tới chạy lui và bù vào đó gần một lít để sửa cho nó ngay ngắn lại.
9. Sao nhiều lần bị hối thúc thì cuối cùng đã báo tin cho bố mẹ biết là tô sẽ lấy vợ, và đã làm được điều đó hoàn toàn vì tình yêu.
10. Điều quan trọng nhất trong năm chính là tôi đã tìm được tình yêu mà mình đã cất công tìm kiếm lâu nay, có lẽ không được tròn đầy như cái lý tưởng mà ai cũng mong ước nhưng đó là điều hạnh phúc nhất mà tôi làm được cho mình, và cho nàng nữa.

Bên cạnh những cái được thì những cái mất cũng không ít. Cụ thể là:
1. Hình như trong học kỳ trước bị mấy con 5 điểm, cái loại điểm mà tôi rất ghét.
2. Có mất cái dự án lớn kéo dài quá thời hạn mà vì những lý do ngoài tầm kiểm soát.
3. Sau hơn 5 năm trời làm việc hết mình, đã đổi mấy cái ghế mà cuối cùng cũng là loại ghế đó.
4. Bố tôi vẫn chưa khỏi cái bệnh hay làm mệt bất tử và mấy ông bác sĩ cũng bó tay không biết bệnh gì.
5. Thỉnh thoảng trong năm lại để cho ông bà già chịu khủng hoảng tài chính nghiêm trọng.
6. Trong khi cái đầu tôi hết ốm thì cái trán tôi bắt đầu giở chứng.
7. Cái bướu giáp chưa hết hẳn thì phát hiện trái tim mình có vấn đề, cảm xúc khó kiểm soát.
8. Thằng em lớn liên tục làm mấy chuyện bực mình, cảm giác thất vọng.
9. Đến giờ thì có vẻ như ông bà già chưa chuẩn bị gì cho việc làm xuôi trai.
10. Vẫn còn một điều bất ổn chưa biết sẽ phải làm sao.

Nói chung chỉ là vài điểm chính, còn những điểm linh tinh khác thì mênh mông, để khi nào tiện thể tôi mời ông cafe rồi tâm sự tiếp.
Ông Táo đi đường thong thả nhé!

7 tháng 1, 2008

Đúng lúc

Vậy là ngày hôm qua mình đã không thu xếp dự cái đám cưới của thằng bạn thân thời phổ thông và thằng anh em bạn dì. Nhưng mà trong hoàn cảnh đó không có cách nào khác hơn cả, ai kêu một ngày mà có đến 3 cái đám cưới làm chi, trong khi đó mình đi đám bên này với tư cách là người thân trong nhà.
Lại một phen nói chuyện với chị dâu. Mà cũng lạ, chị ấy cũng không ngại ngần đem ra vài điều khá nhạy cảm mà nếu mìn không khéo giữ gìn cho chị ấy thì chắc hẳn sẽ không ổn lắm. Dù gì thì chị ấy cũng có vẻ cởi mở và nói như thế cũng tốt, ít ra cũng gỡ bớt đi những rắc rối mà chính chị ấy đã tạo ra gần đây. Không dám tin rằng chị ấy tin tưởng mình, nhưng biết rõ là vào cái thế này thì chị ấy càng cương hơn thì càng tạo nhiều rắc rối cho bản thân hơn. Muốn nói chúc mừng chị ấy vì đã biết làm vài việc đúng lúc.