22 tháng 1, 2010

Chạy

Xem ra cả tháng nay cực kỳ căng thẳng và mệt mỏi vì phải chạy đua với việc học việc làm. Xem như đây là tháng đầu tiên mà mình kiếm được vài đồng đầu tiên trên xứ sở mới với môi trường làm việc rất mới. Rồi cộng với việc học với một đống tài liệu vừa đọc vừa viết nữa làm cho hai con mắt dạo này ý đi hẳn. Dù là chưa phải mang kính nhưng mà khả năn điều tiết có kém hơn. Khi đang nhìn gần mà chuyển sang nhìn xa thì phải tốn 15 giây để mà thấy rõ.
Cũng trong cả tháng đó bỏ bê việc học lái xe và viết gì đó trên những trang nhật ký. Riết rồi bà con vào xem chắc cũng phát chán nên cũng không ai ý kiến ý cò gì luôn. Đã vậy mà hôm qua tự dưng có thằng cha gì tên Michael lại gửi e-mail cho mình nói rằng hắn không thấy cái gì chứng minh rằng mình có "English Proficiency" nữa chứ trong khi mình đang nói chuyện với cô bạn học chung khoá cử nhân Anh văn về việc có mấy trường quốc tế không chịu bằng cử nhân của cô ấy mà đòi bằng TOEFL mới cho học MBA. Xem ra có nhiều điều đáng suy ngẫm đây. Cũng may là đã gửi thư cho anh Michael nhà ta bảo hắn làm việc với nàng Meghan để xem lại hồ sơ, chứ nộp 2 cái bằng đại học vô đó mà giờ nó đòi thi TOEFL thì không còn gì vô duyên bằng. Sáng nay nhận được thư của nàng Meghan nói là không có chuyện gì lớn, chỉ vì có dọn dẹp chút xíu nên anh chàng Michael không thấy đủ hồ sơ của mình, và nàng cũng nói là để xử lý anh chàng đó cho. Coi như cũng êm chuyện. Nhớ là hôm lần đầu anh chàng Josh xem bảng điểm cũng nói là nội dung mình học cũng không khác mấy so với chương trình của họ bên này, vậy mà chàng Michael lại làm cho mình một phen giựt mình còn chuyện mấy trường quốc tế bên Việt Nam lại làm thế với cô bạn nhà mình thì thiệt là bó tay. Chưa kể là nếu không đủ trình độ thực thì nội đọc ba cái chỉ dẫn dài lằn ngoằn khi nhập học và một đống sách vở đó cũng đủ làm cho người ta bỏ chạy tám làng không dám nhào vô học nữa.
Bây giờ vẫn còn cảm giác mỏi mỏi và đau đau ở cổ, chắc là do hậu quả của chuyện dịch nguyên bộ tài liệu hướng dẫn lái xe của California 50 ngàn từ trong thời gian 3 tuần. Buồn cười nhất là phải học một mớ từ ngữ chuyên mộn trong ngành .... thức uống có cồn trong khi dịch phần cấm uống rượu bia khi lái xe và một mớ tên gọi dược phẩm cũng trong chương đó. Cũng may là mình còn dành đủ thời gian làm bài tập và thảo luận trong khoá học, nếu không thì chắc là tiêu tán đường lâu rồi. Tuần sau lại bắt đầu một dự án khác kéo dài 1 tháng. Chắc là cái cổ này lại phải mỏi dài dài rồi. Lâu nay cũng không thấy bác sĩ của mình online nên cũng không bị ai chỉ dẫn mớ ra nông nổi này. Hy vọng lần này không căng thẳng đến độ đó.
Lại cuốn cẳng chạy tiếp...