20 tháng 8, 2009

Còn lại

Những ngày cuối cùng cũng đang lần lượt trôi qua, những việc cần làm vẫn còn nhiều lắm mà không biết rồi có đủ thời gian để xoay trở mọi chuyện. Cảm giác như thời gian trôi qua rất nhanh, nhanh lắm. Có người hỏi ta chuẩn bị gì cho ngày mai, và chỉ nhận lại những cái lắc đầu ngao ngán kèm theo câu trả trống rỗng "bắt đầu lại từ con số 0".
Cứ thi thoảng rồi ta lại bắt đầu từ con số 0. Mà riết chắc cũng quen nên cảm thấy không run sợ lắm. Lúc này đây, những nuối tiếc vẫn là thứ làm lòng ta chùng lại còn những cái mới cũng không là gì quá to tác. Gọi là bắt đầu lại cho nó sang, chứ rồi hơn chục năm ta cũng có gì đâu.
Có những người bạn đã bắt đầu rơi những giọt nước mắt đầu tiên. Có những người gọi là bạn trề môi mai mỉa. Có những người bạn ngậm ngùi cầu chúc ta những điều may mắn. Và có những người thân hay gọi là người thân cũng như thế.
Bữa tiệc cuối cùng vắng bóng nhiều người để ta hiểu thế nào là bạn và cái gọi là bạn. Cũng vắng bóng vài người để ta hiểu đâu đó trong tim họ vẫn còn chỗ trống cho mình. Dù sao thì một giỏ hoa hồng từ phương xa cũng cho lòng ấm lại, một sự hiện diện cũng cho lòng cảm thấy dịu êm.
Còn lại đây những gì đáng còn lại.