1 tháng 11, 2007

Chuỗi


Những ngày này thấy mình thiệt là đáng tội nghiệp biết bao nhiêu.
Hai tuần liên tục rồi không được nghỉ ngơi cuối tuần và tuần này lại chắc chắn sẽ phảo làm việc cả thứ 7 và chủ nhật trong khi bà con vẫn ung dung thưởng thức 2 ngày cuối tuần với bạn bè, người yêu, gia đình và đủ thứ trò tiêu khiển. Tất nhiên không phải ai cũng được nghỉ ngơi và không phải chỉ một mình mình khốn khổ như thế. Nhưng nhiều khi tự hỏi là liệu có cần thiết phải như vậy không? Rồi cuối cùng cũng tự an ủi mình và tìm đủ lý do để tự thuyết phục mình "hãy cố lên tôi nhé".
Sáng nay, cả buổi sáng xem mấy cái mail, lên lịch cho một đống việc từ đây đến cuối tháng, cả việc làm lẫn việc học. Xem ra cái mơ ước được ngủ một giấc thật đã sẽ lâu lắm mới thực hiện được rồi. Có lẽ cái đầu mình cũng đến lúc đuối hay sao mà sáng nay chỉ là lên lịch và gửi vài cái email chứ không làm gì được, giống như cái máy tính bị treo và như có vật gì đó cản lại những dòng tư duy. Chắc hẳn là qua mệt mỏi.
Đôi khi không biết thực ra mình đang làm trách nhiệm nào, một nhân viên bình thường hay một người quản lý, một chuyên viên giỏi hay chỉ là người thích ôm đồm mọi việc, là một cái đầu hay là cả chục cái đầu trong một? Có không ít những đồng sự nhưng xem ra những gánh nặng vẫn trên vai mình. Bởi vậy còn thiếu một người nữa mà đang không biết nên tuyển ai, vì mình muốn có một người chia sẻ công việc với trí tuệ và tâm huyết của họ hơn là một người để tạo thêm gánh nặng.
Việc chiến lược cần sự tập trung cao độ và thời gian. Việc sự vụ thì mênh mong và lấy hết thời gian với sự tập trung. Người cộng tác thì thiếu và yếu cần hướng dẫn nhiều, không hướng dẫn thì làm không đến nơi đến chốn việc sự vụ và làm mất thời gian suy nghĩ để chỉnh sửa. Cuối cùng thì việc vẫn chồng lên việc và cái mức thu nhập hiện nay vẫn không thể cho mình chút an tâm về đời sống và trách nhiệm với gia đình.
Nhiều lắm những người không hiểu nỗi khổ của mình! Vài người hiểu nhưng cũng không thể làm gì hơn được. Cái cuối cùng phải tựa vào cũng chỉ là cái bản thân mà thôi.
Cố lên tôi ơi!