18 tháng 9, 2008

Vứt áo


Cũng chẳng biết còn bao lâu nữa mình mới phải quyết định việc ra đi hay ở lại, vậy mà xem ra bà con hầu như ai cũng muốn mình ở lại. Vì điều gì mình cũng không chắc, nhưng rõ ràng bản thân cũng chẳng thiết tha với một định hướng nào cũ thể.
Hôm trước sếp bảo nên kêu vợ về ở đây vài năm rồi sau đó hẳn đi. Lý do mà sếp đưa ra là cuộc sống hối hả với trăm ngàn áp lực nơi xứ lạ quê người sẽ giết chết cái lãng mạn của đôi vợ chồng trẻ trong khi ở đây vẫn có thể thu xếp để thưởng thức cuộc sống bình yên. Còn bảo là những khó khăn bước đầu trong cuộc sống phương xa sẽ làm ảnh hưởng đến cảm xúc của người vợ trẻ. Đúng là sếp nói chẳng rất có lý. Nhưng mà hơn 2 tháng nay có bao giờ mình được thanh thản để xem TV trọn ngày thứ bảy? Có bao giờ được ngồi tâm sự với vợ mà không phải để mắt tới mấy cái bảng số liệu dài lê thê? Mấy đồng tiền cuối tháng nhận được xem ra cũng chẳng bù đắp được vào đâu khi những việc lo toan còn cả một danh sách dài ngoằn và giá cả thời này tăng với tốc độ của công nghệ thông tin.
Mới đây cô bạn nọ cũng bảo là ủng hộ những quyết định của mình dù ra đi hay ở lại. Mặc dù có bảo là có lòng tin ở năng lực và sự thành công của mình, nhưng cô nàng cũng không khỏi lo âu khi biết cuộc sống bên trời kia không phải giản đơn. Lòng tin và sự lo lắng của cô nàng sao cũng giống như những gì mình suy nghĩ. Có lẽ đó là lý do khiến hai người có thể quý nhau được lâu bền.
Và, một người bạn đồng liêu cũng lại khuyên mình nên ở lại. Hắn nói xem ra hai thằng em mình chắc hẳn không gánh vác nổi việc gia đình thay cho mình. Hắn bảo sợ những khó khăn sẽ trầm trọng hơn khi mình vứt áo ra đi. Trong số những người bạn thì hắn là một trong những người từng cùng mình chia sẻ bao nhiêu là vất vả thưở hàn vi, những lo lắng cho tương lai khi chọn con đường tiến bước, và những quan hệ nghĩa nhơn mà mình với hắn có chung một cách nhìn.
Lo lắng cho cuộc sống bản thân, của gia đình là điều không thể tránh khỏi, và với mình thì điều đó còn quan trọng vô cùng. Nhưng rồi mình cũng chấp nhận những thử thách và thay đổi. Mình biết, thay đổi và thử thách là bản chất của cuộc đời, mình cứ bình thản đối mặt với cuộc sống dù là ở đâu hay với ai. Mình từng nói với một trong số những người bạn rằng tình yêu cũng có cái giá của nó, có chấp nhận chút thiệt thòi để người mình yêu được vui cũng là việc nên làm. Nhưng quan trọng hơn hết là mình vẫn có một lòng tin, những khúc ngoặt trong cuộc ôời mình đã trải qua cũng không quá thiếu cho những cuộc đương đầu sắp tới. Cuộc sống là vậy, lòng tin đối với bản thân là điều quan trọng nhất trên mọi chặng đường.