11 tháng 7, 2007

Sáng nắng chiều mưa

Những ngày này đều có mưa mỗi buổi chiều.
Mình đã được nghỉ hè 2 tuần lễ và dành nhiều thời gian vui chơi với mọi người, vậy mà kết quả chẳng khá hơn chút nào. Những diễn biến gần đây ngày càng làm mình lo lắng, lại có một, mà không, 2 người đã nổi giận với mình vì những chuyện rất bình thường.
Ranh giới giữa cái được và cái mất sao mong manh quá. Công việc quá nhiều nhưng không đủ lớn để đèp bẹp những cảm xúc bất chợt của mình. Những lo lắng cho chuyện sắp tới quá nhiều nhưng không đủ mạnh để đè bẹp những rung động yêu thương. Có lúc thấy mình sa lầy trong mọi việc. Những người chăm lo, quan tâm đến mình không thiếu nhưng vẫn trống vắng lạ lùng. Có những lúc cảm thấy cô đơn đến đáng sợ.
Mỗi sáng có vài ánh nắng, rồi trưa chiều lại có những cơn mưa, khi ít khi nhiều, khi to khi nhỏ. Giống như chuyện đời thay đổi liên tục, liên tục đến mức có khi mình không hiểu mình thực sự đang làm gì, càng không biết mình đã mất gì và được gì.

Không có nhận xét nào: