Những ngày này cảm giác cứ nghe lạnh, dù một ngọn gió nhẹ, vài hạt mưa bụi cũng làm cho mình rùng mình. Thằng em bảo là "trông anh lúc này ốm đi thì phải" mới nhận ra là mình lúc này không khoẻ lắm rồi. Có lẽ sự buồn ngủ, cái vẻ mặt hơi chán đời và cau có kia cũng xuất phát từ đó mà ra.
Hai ngày rồi không uống thuốc hỗ trợ nữa để thử xem tình hình cải thiện thế nào. Nhưng nghe nkt nói là phải uống hết thuốc, trong vòng 1 tháng. Vậy là phải tiếp tục uống rồi. Vẫn còn có thể nhấc cái bình nước lọc 20k bằng một tay, vẫn có thể nhảy cao hơn thước và bay xa qua con mương quen thuộc mà. Nhưng chắc là có gì đó bất ổn trong người, có thể là do lao tâm và lo lắng. Cái cảm giác buồn nôn và khó nuốt hình như muốn trở lại. Đúng là có chuyện nữa rồi.
Đêm qua, kể những câu chuyện tình của mình và của người cho thằng em nó nghe để bình tâm mà suy xét chuyện hiện tại của nó và thỏ hồng. Nghe nói sự lo lắng của nó mà mình cũng thấy buồn cười, cứ giống như những người lần đầu biết yêu vậy, đúng là...
Thỏ bảo "anh là tình địch của ảnh mà sao lại giúp ảnh?". Định hỏi là "sao biết anh là tình địch của ảnh mà còn nhờ anh giản hoà?", nhưng mà những câu hỏi ngây thơ của thỏ khiến mình không dám chọc nữa. Đúng là suốt ngày lo chuyện bao đồng, trong khi "ốc không mang nổi mình ốc" nhưng ntk đã nói.
Có cô bạn hỏi "lúc này thấy anh đi học lặng lẽ quá vậy? vào không nói gì, không ngồi với ai rồi cũng ra về lặng lẽ". Trả lời "có lẽ vì không ai muốn ngồi gần anh nên biết sao giờ". Bảo "mai mốt anh đi trễ chút, thấy ai ngồi một mình thì vô ngồi với người ta cho vui". Trả lời "thống nhất vậy nhé, mai anh sẽ đi trễ và đến ngồi với em nghen". Bạn cười, rồi ừ. Cũng có lúc bạn ấy tỏ ra quan tâm đến mọi người, giống như người chị cả quan tâm em út trong nhà. Nhưng còn nợ mình chầu cafe mà bạn không bao giờ trả. Có lẽ cũng nên xoá nợ cho bạn, vì bạn khó hiểu hơn mình tưởng, và thậm chí lạnh lùng hơn mọi người vẫn thấy ở bạn ấy.
Mỗi ngày lại qua đi. Chỉ tìm thấy sự quan tâm thực sự của một người, vẫn cảm thấy những lạnh lùng trong sự quan tâm của những người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét