27 tháng 6, 2007

Gió lạnh

Tư nhiên mới uống xong ly cafe lại ăn trưa và gặp thằng bạn cũ lại mời cafe. Đã biết không tốt cho tình trạng sức khoẻ của mình và chọn cocacola. Vậy mà đầu giờ được Alcatel mời cafe, nhìn quanh cũng thử muốn biết hương vị cafe ở chỗ Prudential xem làm sao, cuối cùng thì hậu quả thật đáng sợ.
Từ 3g cơ thể bắt đầu phản ứng. Hai con mắt cứ muốn nhắm lại vì mỏi và nếu cố mở thì lại buồn nôn. Ác cái là chiều phải present cái phân tích tác phẩm Magic Barrel nữa chứ. Vào lớp thấy buồn nôn dữ dội, mang theo gói xôi mà ăn cũng không được. Cứ chóng mặt và như thế. Ráng cố đến cuối buổi thì xuýt không thể chạy xe về nhà. Chút máu liều cũng làm được việc. Ghé tiệm thuốc và bảo "Bán cho 2 ngày thuốc trị rối loạn tiền đình nặng". Uh, cũng may là khi về nhà cảm thấy khá hơn tí. Ngồi ăn cơm có bé Cỏ May hầu chuyện mà cũng vất vả lắm mới nuốt được mấy miếng. Cô bé lại muốn trò chuyện đến khuya, nhưng cuối cùng cũng dụ được và cho cô bé đi ngủ. Nếu không thì sáng nay mình cũng không thức nổi.

Lại nghe bản nhạc gì quên mất tên rồi. Nhưng nghe câu "tôi đứng nghe gió lạnh giữa màng đêm, thương xé nát con tim" thì cảm xúc lại rất lạ kỳ. Cảm nhận cái hay của các dùng từ trong tiếng Việt, càng cảm thấy những bản nhạc xưa thật sâu lắng và giàu cảm xúc, không giống như "ở bên người ở bên ấy người ta có tốt với em không" của loại nhạc thị trường thực dụng thái quá như bây giờ. Cũng có thể là tâm trạng mình đang không tốt do hàng loạt những chuyện đau lòng nên mới hiểu cái cảm giác "xé nát con tim" nó ra làm sao.
Một ngày mới cũng lại bắt đầu. hàng loạt những công việc đang chờ phía trước. Sáng nay nhỏ em lại gọi hỏi "Chừng nào anh ba về?" thì cũng trả lời được là "Chủ nhật tuần sau. Hy vọng là kế hoạch đó không thay đổi vì mình đang cần lắm một chút thời gian yên tĩnh cho tâm hồn và đầu óc của mình.

Không có nhận xét nào: