17 tháng 8, 2007

Mốt mai

Sáng nay lạnh. Cái lạnh cứ như từ bên trong ra vậy. Cảm giác như đã bắt đầu mùa đông của nhơn 10 năm trước. Trên đường đi, đã gần tới nơi rồi mà sao nghe đột nhiên đau nhói ở tim. Bắt đầu nghe lo lắng, nghe buồn buồn và những chuyện của 8 năm trước, của những ngày nay cứ hiện về ào ạt.
Mình đã cố gắng lắm rồi, đã cố cho rằng mọi việc chỉ là giấc mơ qua, cố đứng ven con đường ấy để cho em đi về phía trước mà. Vậy mà sao giờ lại đau lòng thế này! Cái gì mất cũng mất rồi mà sao giờ lại có cảm giác sợ mất nữa chứ?
Con tim cứ lồng lên từng hồi, từng hồi. Cái đầu thì bảo nó ngủ ngoan đi, vậy mà nói ừ dạ đã rồi lại thức giấc và la lối. Thôi thì cho nó thức đi, nó khóc la đi, chắc khi nào mỏi mệt thì nó lại ngủ thôi mà.

Không có nhận xét nào: