29 tháng 10, 2008

Hơn


Gần đây cứ mỗi lần gặp mình hay gọi điện thì sếp đều hỏi "em thế nào rồi? chỗ mới làm tốt chứ?". Câu trả lời thì vẫn cứ là "cảm ơn chị, cũng có này có kia, nhưng nhìn chung cũng tốt". Còn khi mấy đối tác biết chuyện cũng hỏi "làm ở đó môi trường thế nào?", câu trả lời thì thường là vô thưởng vô phạt kiểu "làm ở đây tốt lắm, nhất là những khi được gặp những người cở mở như anh" hay "thử xem, cứ được đi gặp những cô gái xinh đẹp thế này thì có tốt không nhỉ?".

Bà xã thì cứ bảo "anh bớt cái miệng anh lại làm ơn". Nhưng mà nói vậy thôi, công việc mà. Trong cái nghề này thì cũng có lúc này lúc khác. Có thể gặp những đại gia thứ thiệt, được mời nước đàng hoàng, nhưng cũng có khi mất nhiều lần mà cũng không gặp được dù chỉ là một cô bé. Nhiều khi được những trận cười vỡ bụng từ những cô đồng sự nhí nhảnh yêu đời, cảm thấy biết ơn với những đồng sự rất tế nhị với những giúp đỡ từ bên kia biên giới nhưng rồi cũng lắm lúc bực mình vì những vụng về ứng xử của vài đồng sự dị ngôn.

Nhưng nói cho cùng thì cũng cảm thấy mình cười được nhiều hơn, đỡ xót lòng mỗi cuối tháng và cũng có những giây phút được "sang" nhờ việc hoà đồng.

Không có nhận xét nào: