25 tháng 9, 2007

Tài sản

Tài sản của một mối tình tan rồi hợp sau 8 năm trời chỉ là 3 tấm ảnh cái thuở mới biết yêu tay chưa dám nắm với 1 tấm hình của cái ngày tạm biệt trong trái ngang và tất cả những lo âu. Vậy mà với cái tấm hình đó nàng đã dùng tất cả năng khiếu mình có được để đưa hai đứa đến gần nhau hơn, rồi cùng lên non cao, xuống biển sâu, trên đồi hoa cỏ và kể cả những những điểm trang của một buổi lễ thành hôn. Nàng cười thật tươi khi làm tất cả những thứ đó, còn mình thì tập trung vào công việc với gương mặt thật ngầu mà nàng không mấy ưa nhưng cũng làm nàng an lòng khi hai phương trời xa xôi quá.
Những ngày chờ đợi cứ trôi qua thật chập chạp mặc dù mọi thức cần thiết thì chuẩn bị chưa xong mà nỗi nhớ niềm yêu thì đã cao khỏi đầu rồi. Tình yêu vốn là thứ ngàn đời không hiểu được, nó làm cho con người ta thay đổi lạ thường dù rằng họ có muốn hay không đi nữa. Thỉnh thoảng thấy như mình xem nàng là máu huyết, là sự sống, là niềm vui, là nghị lực của chính mình, rồi lại bổng sợ lắm, sợ tất cả phần hồn của mình chỉ được quyết định bởi chỉ một người. Nhưng rồi cũng không biết làm sao hơn, cũng phải cho phép mình thả mình trong thế giới cảm xúc yêu thương để được một lần làm một con người thật bình thường và đúng nghĩa.
Hôm nay nàng lại khóc, khóc thật nhiều khiến cho hai con mắt hình viên đạn của mình cũng ứa lệ. Lúc nàng cười thì thì lòng mình như có một niềm vui khó tả, lúc nàng khóc thì cứ như trái tim mình đang lơ lững trong khoảng không của vũ trụ này. Cảm ơn lắm một tình yêu cứ ngỡ trong mơ!

Không có nhận xét nào: