Hôm qua vô tình gặp một trang mạng có nào là hình ảnh của lịch sử và hiện tại của đất nước quê hương, có những cái rất tốt và có những thứ rất tệ. Có những đoạn tranh luận nảy lửa giữ những người theo chủ nghĩa dân tộc và vài kẻ vong bản. Cảm thấy xót lòng, mong sao những câu chuyện đó có thể đến tai của những người có thể nhận ra và xây dựng nên một quê hương đúng như một "chùm khế ngọt".
Tại mỗi thời điểm trong cuộc đời, chúng ta đều đang kết thúc một thứ nào đó và bắt đầu một thứ khác
28 tháng 4, 2010
Nỗi niềm chưa trọn
Từng ngày theo dõi bước đi của những đứa em mà lòng nửa vui mừng nửa lại lo lắng. Tin rằng mỗi người rồi cũng có phước phần của mình trong cuộc đời này và tuỳ duyên mà nó đến sớm hay muộn hơn, nhưng rồi cũng có những thứ không chỉ trông cậy vào bản lĩnh và cái duyên mà được. Có những thứ do chính vài người đặt ra như một sự thận trọng để quản lý cho nó hiệu quả nhưng rồi bị những người khác lợi dụng những thứ đó để chèn ép, thậm chí hãm hại người khác. Có những thứ đáng lẽ gọi là lịch sử mà vẫn có khối người cho đó là hiện tại, chỉ đơn giản là bảo vệ lợi ích của bản thân mình dưới bóng danh nghĩa là vì chủ vì thầy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét