8 tháng 6, 2009

Không lối thoát

Lại là những chuỗi ngày mất ngủ. Đôi khi vì một mớ hỗn độn những con số cần sắp xếp và kiểm tra, đôi khi lại là những chuyện vặt trong nhà lúc nữa đêm và có lúc vì những chuyện nghĩ mãi không tìm ra lối thoát.
Vài phút để nhìn ngắm cuộc đời có thể cho ta thấy nó đáng yêu bởi những nghĩa cử cao đẹp của vài người, bằng sự quan tâm chia sẻ của một số người và kể cả những cái rất trần tục như những ánh mắt, nụ cười hay bàn tay dịu nhẹ. Cũng vài phút đó ta cũng có thế thấy nó đáng chán lắm bởi những cách vô tâm và thiếu văn minh mà nhiều người đối xử với nhau, bởi những nổi đau từ những mảnh đời bất hạnh. Có những kẻ ta cứ thấy họ không có gì phải lo lắng nhưng kỳ thực họ có những nỗi buồn không thể nào nguôi. Có những người ta thấy họ đáng thương nhưng mà xét lại lắm khi ta còn đáng thương hơn họ.
Ai cũng có những tính toán, những ước mơ và những tham vọng của riêng mình. Nhưng rồi những trong lúc ta cố xoay sở để thực hiện những điều đó thì có lúc nhận ra mình đã đi quá xa những gì mình mong đợi.

Không có nhận xét nào: