Chủ nhật, cũng là ngày cuối cùng được thong thả, dành chút thời gian bay qua mấy cái hộp thư. Một đóng việc đang xếp hàng, một mớ thư rác và thiêu thiếu những lời chúc đầu xuân.
Một vòng quanh 360. Có lẽ bà con chẳng ai thong thả hoặc tâm tư gì trong những ngày này mà viết blog. Thấy nụ cười của muội muội trong những ngày xuân vì chụp ảnh nhiều và ăn uống no nê. Thấy những lời chúc tết của nhà ta. Thấy những dòng tâm sự của cô em và những bài thơ thật tuyệt. Và dừng lại ở một nơi mà "cửa Phật luôn rộng mở".
Chẳng biết cuối cùng thì những ngày qua của mình ra làm sao. Nhưng khi đọc những vần thơ của cô em thật hay, thật buồn nhưng cũng chán đời. Rồi nhìn hình ảnh mộc mạc của ông anh với dòng chữ thuyết minh ngắn gọn thì thấy mình thêm mến đạo.
Những ngày tết qua đi, những điều mới sẽ đến, có cả những kế hoạch, những dự tính, những lo toan, những mong đợi và cả những trăn trở không biết cùng ai chia sẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét