
- Anh hôm nay có rảnh không?
- Có. Có gì không em?
- Đi nhậu với em đi!
- Trời ạ! Em có vấn đề gì không? Hôm nay là lễ tình nhân mà, có thời gian để nhậu sao?
- Có đi không thì bảo, đừng có nói nhiều.
- Đừng giỡn nữa đi. Lo đi chơi với người yêu đi.
- Người yêu đâu mà chơi?
- Thì người hôm trước em nói đó.
- Ãnh đang ở xa lắm. Em đang cô đơn muốn chết nè.
- Có người yêu mà cô đơn gì? Dù ở xa cũng không gọi là cô đơn. Chỉ như anh nè, xa cũng không mà gần cũng không. Như vậy mới là cô đơn.
- Cho nên biết vậy mới kêu anh ra nè. Pacific nhé! Hội cô đơn bọn em đang ở đó.
Vậy mà đã ba năm trôi qua rồi đó. Cái hội cô đơn bây giờ chẳng còn thành viên nào. Có kẻ đã nộp đơn đỏ xin ly khai còn có người cũng chuẩn bị. Cả ngày nay cũng không thấy ma nào trong hội gọi nữa mặc dù cũng còn vài thành viên trụ cột. Mà vậy cũng mừng, hẳn họ cũng tìm được gì đó thay vì đến quán bia trong những ngày này. Tự chúc mừng cho mình vì cũng đã ly khai hội đó theo một cách nào đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét